20/5/16

Hạ

Hạ sôi nổi, nhiệt thành - Hạ trẻ con. Hạ ầm ào giông gió - Hạ dịu dàng bóng mây. Hạ đa tình như sóng - Hạ thủy chung như bến bờ. Hạ đắm say như con thuyền - Hạ kiêu sa như ghềnh đá...

Hạ như người phụ nữ biết làm cho đàn ông yêu mình!

11/5/16

Buổi học cuối




Buổi học cuối cùng! Trời trong xanh bảng lảng mây trắng, nắng gắt, phượng đỏ hoe... cô giáo Thuận Mai lòng vui khôn xiết (vì sắp mất dạy) bước vào lớp. Lớp học ồn ã. Có giọng con gái đậm đà vị chanh đâu đó:


- Cô ơi sao hôm nay cô không mặc váy? 

Ơ... cô không mặc váy chẳng có lẽ phải báo cáo lý do? Mà lý do hôm nay lại cực tế nhị mới chết. Cô cầm thước kẻ cộp phát tê dại mặt bàn:

- Thế các em thích nói chuyện hay là thích học?

- Thích học ạ.

Hứ! Cô bí mật cười đểu. Cái mảnh sành của cô mà cong lên thì đố đứa nào dám "Thích nói chuyện ạ!" đấy. Rồi cô cười tận cùng thân thiện:

- Các em thích học hay thích nói chuyện?

- Thích học ạ.

Không đồng thanh như lần trước. Mình không tin dù đứa nào cũng giương mắt tròn thơ ngây. Con Điệp vươn cổ nghi hoặc: "Sao cô hỏi thế?". Cái miệng nhỏ nhỏ tròn tròn xinh xinh như búp bê của nó nhìn cực ghét. (Mà ví nhảm thế, chứ mình chưa thấy con búp bê nào mồm miệng choanh choách như nó). Dự là chỉ vài năm nữa cái miệng đang tru lên kia sẽ có sức công phá cực mạnh, hủy diệt trái tim non nớt của lũ con trai mới lớn. Con Dương cụ nhìn mình bằng ánh mắt Tào Tháo. Gọi là Dương cụ vì nó suy nghĩ già gấp đôi bạn nó, dù cái mặt thì thơ ngây tột độ. Có hôm mình đang tanh tách "giảng đạo lý" thì nó phán xanh rực: "Cô dạy Tiếng Anh cô còn dạy Đạo đức nữa".

- Cô định cho các em nói chuyện cả tiết này. Thế thì thôi nhỉ?

Bọn chúng ồ lên:

- Thích nói chuyện ạ.

- Haha... Ờ, các em thích nói chuyện thì cô cho nói chuyện. Nhưng chỉ được nói Tiếng Anh nhé!