27/9/20

Chùa Keo

🌱 “Viếng cảnh chùa khiến lòng ta thanh thản
Xoá tan đi mọi quá khứ ưu phiền
Tiếng kệ kinh giải toả lòng trắc ẩn
Niệm di đà tâm trí được bình an.” 🌱






20/9/20

🍂 Người khôn người đến chốn lao xao
Ta khờ ta tìm nơi vắng vẻ 🍂







13/9/20

❤
Nếu phải chọn hoặc đến một nơi tôi chưa từng được đặt chân hoặc đến nơi tôi đã quá thân quen, là biển, thì tôi luôn chọn đến biển.
Cũng không hiểu tại sao tôi lại có tình yêu đặc biệt với biển. Chỉ biết rằng mỗi khi nghĩ đến biển thì tôi lại muốn đến. Và khi đến biển rồi thì khát khao của tôi là được nhảy xuống nước để được bơi, được vùng vẫy, được la hét...
❤️








7/9/20

Cát Bà mùa thu

🍁 Một người quen của tôi ở Cát Bà bảo tôi rằng không nên đến Cát Bà vào mùa hè, rằng khi ấy Cát Bà quá đông đến chen chúc, xô bồ.
Và tôi đến khi Cát Bà đây đó còn điểm xuyết những tán phượng hồng, đây đó lại lãng đãng hương hoa sữa đầu mùa làm ngất ngây những con phố. Biển hiền ngoan...
Tôi đã trải nghiệm Cát Bà vào thu trong trẻo, đẹp mơ màng như một giấc mơ yêu... 🍁





6/9/20

☘️ Khi đến vùng đất khác, tôi thường trở dậy lúc mặt trời chưa tỉnh giấc và ra khỏi phòng trước mọi người, đơn giản chỉ để ngấm thật sâu cái trong lành của sớm mai.
Cảm giác một mình ấy không cô đơn dù quanh tôi chỉ có biển trời và những con người xa lạ. Khi đó, tôi thật thà nhất với trái tim của mình... ☘️




5/9/20

🌱 Cứ khi thu về, lòng tôi lại nao nức đón chờ ngày khai trường rực rỡ cờ hoa, rộn ràng trống giục. Dù tôi biết phía trước là một hành trình đầy vất vả mà rất nhiều giọt mồ hôi sẽ rơi. Tôi gọi đó là một cuộc chiến, nơi tôi sẽ không ngừng chiến đấu với những tồn tại của riêng tôi để hoàn thành sứ mệnh của người thầy.
Mười mấy năm, tôi vẫn đứng ở đây trong ngày khai trường, vẫn nói những câu quen thuộc, vẫn làm những việc cũ đến nỗi tôi đã thuộc nằm lòng. Vậy nhưng, cảm xúc mỗi lần chưa khi nào giống nhau. Và mỗi khi các con lớp 1 cất tiếng chào đồng thanh, tình yêu thương trong tôi lại dâng tràn lên mắt... 🌱