13/4/20

Tháng Tư

Mới sáng nay mặt trời đi vắng mà chỉ lát sau đã xanh ngắt một khoảng trời. Những ngày tháng tư làm ta trong trẻo. Muốn được ra khỏi nhà, để tìm về với ngút ngàn ký ức tuổi xanh, để được gối đầu lên cỏ... 

Hình ảnh có thể có: thực vật, hoa, thiên nhiên, ngoài trời và văn bản

4/4/20

MÙA THANH MINH


Lâu rồi tôi mới lại bước trên những bờ ruộng nhỏ xíu của tuổi thơ nhưng cảm giác đau nhức khi bị kiến lửa đốt vẫn nguyên vẹn. Những bờ ruộng không còn in dấu chân tôi nhưng sẽ chẳng khi nào thành xa lạ.
- Khéo ngã đấy!
Tiếng nhắc quen thuộc của bà vang lên trong tâm trí khiến tôi giật mình sững lại. Ký ức ùa về tràn lên mắt tôi...
Bên kia dòng sông là con đường ngày xưa bố mẹ tôi mỗi sớm song song đạp xe đi, rồi chiều tối lại cùng nhau trở về. Giờ đây mẹ tôi vẫn đạp xe đi về trên con đường ấy, nhưng một mình... Bên này sông là nơi tôi từng bị ngã xuống khi tát khau dây với bà, từ khi tôi chỉ biết đứng làm trụ cho bà kéo. Theo tháng năm, khau nước đầy dần lên theo tuổi của tôi... Rồi lại vơi dần đi theo tuổi của bà...
Bây giờ bà tôi vẫn ở đây, bố tôi cũng ở đây, nơi tôi đang đứng, bên dòng sông bao năm qua luôn chảy xiết trong tôi...
Hình ảnh có thể có: thực vật, hoa, cây, bầu trời, ngoài trời và thiên nhiên   Hình ảnh có thể có: thực vật, hoa, bầu trời, cây, ngoài trời và thiên nhiên

1/4/20

MƯA KHÔNG NGỦ


Không có mô tả ảnh.
Hình như mùa thanh minh nào mình ở quê cũng mưa. Mưa rơi xuống mỗi nơi tạo nên một âm thanh khác nhau hoà thành bản nhạc, du dương, rất buồn.
Mưa đánh thức tất thảy những ký ức thuộc về nơi này, khiến mình không dám nhắm mắt, sợ những nỗi nhớ trôi vào giấc mơ...


🌱MƯA KHÔNG NGỦ🌱
Mưa lách tách trên tán cây
Mưa lao xao bên hiên nhà
Côn trùng không ngủ
Mải miết bản hợp ca trong mưa...
Tôi thức giữa đêm quê tôi
Thấy tôi nồng nồng hương đất
Tôi nhắm mắt trong đêm quê tôi
Thấy cuộc đời giản đơn như cây cỏ.