🍂 Bỗng một sớm mai thức giấc bắt gặp hơi gió lành lạnh, mơn man, là lạ... Hình như, nhẹ nhàng lắm, mùa thu đang len lén quanh ta.
🍂 Rất đỗi bình yên, thu len lỏi trong tâm hồn cho ta yên ả giữa những bộn bề vấn vương. Hoa nắng đậu trên vai, sắc nắng hanh hao đến nao lòng. Thả hồn vào mùa thu, ta hươ tay đón chiếc lá nghiêng rơi với bao cảm xúc, vui, buồn, và nhớ nhung da diết... Rồi ta lại để chiếc lá theo làn gió bay đi đến một nơi thật xa, cho nỗi niềm hôm nay trôi vào quá khứ.
🍂 Mải miết cùng nhịp chảy của thời gian, ta vẫn tưởng tâm hồn đã già thêm một chút… Thế mà chỉ chút se lạnh của gió heo may, một chiếc lá vàng rơi cũng khiến ta bồi hồi. Hoá ra ta vẫn còn trẻ lắm! 🌱🌱
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét