Sau bão, biển ào ạt cuộn sóng. Những con sóng không xô từng lớp vào bờ mà quyện nhau tạo nên những tầng sóng hỗn loạn ngoài khơi. Nhìn thì có vẻ êm ả nhưng có thể nuốt chửng bất cứ thứ gì dám đùa giỡn với sóng.
Nhưng nếu chỉ đứng bên bờ kè nghe tiếng sóng và đón những cột nước tung trắng xoá thì thấy biển giận hờn cũng thật dễ thương! Chợt nhớ lời ca của Phan Huỳnh Điểu: “Biển ồn ào em lại dịu êm. Anh như con tàu lắng sóng từ hai phía. Biển một bên và em một bên... “
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét