14/12/12

Mùa thu trong lớp



   Thế là em lại bắt đầu một năm học nữa. Cảm giác vẫn tươi mới như ngày đầu anh ạ. Các chị bảo: Mày vẫn hớn hở như trẻ con thế à! Hihi. Vâng, em thì cứ thế đấy! Háo hức có khi hơn cả học trò của mình.


    Mùa hè với em dài gấp vài lần bởi em chỉ mong đến ngày được thấy lũ học trò tinh nghịch. Nhớ lắm những tiếng chào từ bốn phía làm em giật mình, khi chúng phát hiện ra em trong sân trường. Nhớ cả những cậu học trò bướng bỉnh hay bị bạn tố giác. Không biết sau mấy tháng hè chúng đã "người lớn" hơn nhiều chưa, liệu còn bị cô mắng nữa không. Khì khì ... cô giáo thì không được mắng học trò nhỉ? Nhưng mà em vẫn mắng học trò của em đấy. Tại nhiều lúc chúng chưa ngoan mà em thì luôn muốn chúng ngoan hơn, chăm học hơn. Em kỳ vọng ở chúng như kỳ vọng vào những đứa con của mình.


    Thu mới vừa sang nên lá chưa kịp vàng, chỉ có bầu trời là trong xanh hơn. Thu thật nhẹ len vào lớp học, mùi hoa cau làm em bất giác lơ đãng. Không gian này, mùi thơm này đã quá quen với em sao em vẫn thấy xốn xang. Chợt giật mình khi bắt gặp 30 cặp mắt học trò nhìn cô chờ đợi. Cô giáo như em thật đáng phê bình quá! Ai bảo trời thu cứ trong xanh thế kia!


    Chiều chưa kịp xuống nắng đã soi nghiêng vào lớp học. Mấy đứa ngồi cạnh cửa sổ không còn thưa cô đòi kéo rèm tránh nắng. Nắng thu cứ thoả sức trải vàng suốt hành lang, tràn lên trang sách. Nắng thu đậu trên vai áo học trò tinh khôi... Em chợt thấy cả một bầu trời thu trong mắt học trò. Em ngoái nhìn qua cửa sổ, về khung trời phía Tây. Cho dù những đám mây kia có đổi thành hình gì chăng nữa em vẫn nhận ra chúng. Bởi đó là khung trời của em!



    Heo may chưa kịp chạm môi em! Gió chỉ mới lật nhẹ vài trang vở em đã thấy se se. Tâm hồn quá nhạy cảm của em dường như đang bắt đầu dịu dàng hơn. Em ngồi xuống bên cậu học trò lười biếng, kiên nhẫn nhắc lại những điều em vừa dạy. Cậu bé bắt đầu cầm bút, viết rất chậm những câu quen thuộc. "Tốt lắm! Chỉ cần chú ý thêm chút nữa em sẽ làm được như các bạn". Em nhìn vào mắt cậu bé, thấy nơi ấy ánh lên niềm vui.


    Vệt nắng cắt đôi những dòng chữ của em trên bảng. Một học trò phát hiện rằng cứ bao giờ vệt nắng ấy chạm tới dòng ghi thứ ngày tháng thì hết giờ. Em để ý thấy đúng thế thật. Nắng nhạt lắm rồi! Chắc chỉ vài phút nữa là cô trò chúng em tạm biệt không gian này trở về nhà. "Các em sẽ làm gì khi về nhà?". Học trò lao xao: Có đứa bảo sẽ xem hoạt hình, có đứa đi học thêm, có đứa trông em, có đứa còn bảo sẽ ra công viên đạp xe
... Còn em, chắc là sẽ rẽ qua chợ mua đồ ăn trước khi về nhà, sẽ lại nấu một bữa cơm ngon cho anh.


    Thoát khỏi cổng trường chật cứng người xe, em bắt gặp mùa thu tràn ngập đường về. Thu trên những xe nhãn hai bên đường vào chợ. Thu trên những thúng ổi thơm phức. Thu trên những mâm cốm xanh non. Ơ, sao vẫn còn hoa thiên lý. Giờ ra chơi em đã định tối nay nấu một món canh mùa thu anh thích. Nhưng thôi em sẽ nấu canh thiên lý cuối mùa, nếu không lại hè sau mới có. Còn mùa thu thì chỉ mới bắt đầu!

 
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét