17/12/12

Ngày bình thường



    Những ngày bận rộn và căng thẳng đã lùi về sau ta. Thật may chúng kết thúc bằng một ngày tốt đẹp, như ý ta. Ta như sợi dây đang căng ... đứt phựt một cái ... lơ lửng ... bay về nhà ... rơi xuống ... nằm im trên sofa.
    Ta nhắm mắt mơ màng nghĩ lại những cuộc thi ta vừa mới trải qua. Thôi thế là xong hết cả rồi. Ta sẽ có nhiều thời gian hơn cho gia đình và cho học trò của ta. Tối nay ta sẽ rủ cả nhà về ngoại chơi, hình như lâu rồi các con ta không được về ngoại.
     Gió Đông Nam ru ta thiêm thiếp...
     Ta giật mình nghe tiếng con gái gọi: "Mẹ ơi nhìn kìa!". Chồng ta đã đón con gái về rồi. Trông kìa, con bé ở nhà với bà nội chắc nô nghịch nhiều rối hết tóc rồi.


    Ta nhìn theo tay con gái, giàn Mành Mành đang thả những sợi tơ hồng đu đưa theo gió. Ừ nhỉ! Mới có mấy ngày ta thờ ơ mà giàn cây lan nhanh quá. Ta thích những giàn dây leo nên chồng ta trồng một giàn Hoa Ti Gôn và hoa Pháo trên sân thượng, hai loài hoa ấy rất đẹp nhưng rụng nhiều xác lá. Trên ấy nắng nóng quá cây không thể tươi tốt quanh năm. Lần này ta và anh kỳ vọng rất nhiều vào giàn Mành Mành. Cuối tuần nào anh cũng trèo lên sắp xếp cho chúng leo đúng trật tự. Ta mong chờ từng sợi tơ hồng buông xuống...


     Ta dắt tay con gái chạy lên sân thượng. Mỗi chiều ta vẫn đứng trên ấy cho gió thỏa sức mơn man những mỏi mệt, xoa dịu những nét cau có trên mặt ta. Ta thích được đứng đó nhìn hàng xóm của ta đi làm về, nhìn các ông bà đi bộ ra chợ mua đồ ăn. Các chị có con gái biết nấu cơm thì chiều chiều rủ nhau ra công viên thể dục.
     Xóm ta nhỏ, cả con đường cũng nhỏ. Những cây bàng bên đường mới tuần trước đâm chồi giờ đã mươn mướt xanh. Cây xoan bên bờ ao cứ đến tháng Ba lại bung những chùm bông trắng, pha vài cánh tím cho tháng Ba yêu thương hơn.Ta nhận ra tiếng bước chân của hàng xóm đi qua cổng, ta nhận ra những chiếc lá bị sâu tấn công trong đêm qua! Tất cả thân thương như đã gắn bó lâu lắm! Ừ, gần mười năm rồi còn gì!


     Một lúc sau nửa thế giới của ta đuổi nhau chạy lên theo. Thấy anh lên con bé nhảy tưng tưng hét: "Tàu kìa anh Đăng ơi, anh Đăng ơi!". Cu Đăng phun nước tung tóe ướt hết cả tóc em. Hai đứa giúp ta rửa sân mà làm ta mệt hơn. Ta thương các con ít có thời gian chơi cùng nhau, một lúc đùa nghịch như thế cũng hiếm có trong tuần.


    Trời gần tối rồi! Kệ cho mấy bố con chơi với nhau, ta đi chợ. Lại câu hỏi quen thuộc của ta mỗi chiều: Tối nay ăn gì? Ta tha thẩn qua nhiều quán mua rất nhiều thứ mà toàn thứ linh tinh. Một giờ sau, bữa tối của ta sẵn sàng với một món cả nhà thích và một món mình ta thích hihihi.
    Bữa tối hoành tráng của ta đây. Những món này trông đơn giản mà rất ngon đấy! Nhưng mờ ăn xong khát nước lắm!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét